… turn the page

Last presentation @ Honda. Vu*a` xong. Cho*.t tha^’y tro^’ng tra?i. Du` sao day cung la mot phan thu vi. (phan duy nhat?) trong ma^’y na(m lam PhD cua minh. Chu*a biet cong viec gi se doi o phia truoc. Nhung cu~ng phai “sang trang mo*’i” roi…

Motivation…

Đang thấy mình down, stressed vì nhiều việc phải lo.

Xem film Tài liệu “the war photographer”, nhìn ảnh chiến tranh thê lương quá, thấy mình còn may, than vãn gì.

Ngưỡng mộ bác James Nachtney, qua ảnh, qua giọng nói mà thấy một nhân cách đẹp đằng sau ống kính.

Tối nay sẽ thức khuya làm việc.. Cố gắng, chỉ còn hơn 2 tuần nữa

.cho mo^.t do`ng so^ng da~ qua do*`i

04/10/2011
… buon. gian. thuong. den cha?y nuoc ma(‘t.

“…No matter what happened you’re still who I look up to and you’re missed.”
… Rest In Peace, brother…

~~~
05/10/2011
O xa, khong thay nguoi kho’c, khong thay tie^~n dua. Co luc van chua chap nhan chuyen buon nay la tha^.t duoc.

Trong dau van nghi den hinh anh anh choi voi Com o san choi.

Hom qua di da.o bo song Main. Cam ma’y a?nh lai nghi den anh nhu mot nguoi ban, trong chup anh. Khong noi chuyen nhieu o ngoai, nhung xem nhu noi qua nhung tam anh vay. Con mat ay nhin do*`i tinh te va^.y, cu~ng da^`y yeu thuong cho gia dinh va con nguoi, sao lai chon ca’ch ra di…

Hai ngay troi qua, doc nhung do`ng thong bao’ va chia buon cua ban be anh, roi cu~ng danh chap nhan… Kha thuong xuyen, cau hoi “Tai sao?” lai hien ra. Toi tra’nh, khong da’m dong vai tro phan xu gi` ve quyet dinh cua anh. Nhung that lo`ng la` tiec, rat tiec…

Danh tha? mot chiec la troi song, xem nhu tien dua anh vay.

~~~
06/10/2011
Chie^`u mu*a. Gio’ lo^.ng. La.nh ghe gom. Cu~ng ra’ng ra bo song, lam no^’t cai “ritual” da~ di.nh, nhu mot loi chia tay cuo^’i cu`ng. Vinh~ biet anh! …

German’s blue

Tu*` lu’c sang Du*’c den gio chua dung vao E620, co`n hom qua moi load film vao ma’y. Low morale the nao i’.

Viec sang lan nay cu~ng cool. Car-crash model & aerodynamic simulations. Van de la thoi gian thoi… Ma` lam xong thi di ve, code vut day cha ai du`ng…

… Tản văn

Mình vốn chả biết tản văn là gì, hiểu mang máng là viết linh tinh không có kiểu mở-thân-kết bài…

Viết luận văn cho mình dịp nhìn lại những thứ đã nghiên cứu, công bố trong mấy năm làm nghiên cứu sinh. Thú vị là đề án nào mình công bố cũng theo cái quy trình: nộp chỗ A- reject – sửa – nộp chỗ B – sửa – được công bố. Trung bình mất gần 1 năm. Advisor bảo số mình không may, cần “cầu nguyện” nhiều hơn. Chả biết, còn một đề án đang đợi phản hồi của giám khảo (reviewers), chả biết có vẫn theo cái quy trình này không (!).

Mình vốn không bao giờ nghĩ mình thuộc dạng người “thông minh”, từ hồi học chuyên Toán cấp 3 đã nghĩ thế (vì gặp nhiều bạn thông minh thật!). Chỉ là cần cù, chăm chỉ, và máy móc. Hôm rồi Advisor bảo mình khá nhưng chậm chạp, thật là khó làm việc ở cái môi trường năng động như ở Sing. Mình toàn tốn 1-2 ngày để làm giám khảo cho một paper, trong khi người bình thường chỉ mất nửa ngày thôi. Chắc tại mình bị reject nhiều quá, nên mỗi lần quyết định reject một paper của người khác lại phải si nghĩ nhiều. Nghĩ đến người ta cũng mất vài tháng để “đẻ” ra một cái paper, như mình, lại phải xem kĩ…

Định viết gì cho nó mang tính “kết luận”, nhưng đã gọi là “tản văn” thì mình cứ kết ở đây vậy. Keke =))

Tản mạn…

Lâu rồi không viết gì ở blog này. Cái blog vốn để chia sẻ cảm nhận âm nhạc và si nghĩ linh tinh, mà dạo nay mình hờ hững với nhạc và nghĩ linh tinh quá nên chả muốn viết gì.
Cuối tuần rồi mình nghĩ nghĩ về hệ thống phức tạp (complex adaptive system), về lực đẩy và tính đóng mở của hệ thống (closed-system & open-system). Số là hôm rồi đi nghe seminar của John Holland mà. Cơ bản mình hiểu complex system là một hệ thống với các cá thể (agents) hoạt động, tương tác với nhau, quyết định cá nhân dựa trên/mang lại reward (phần thưởng) cho mỗi agent (có thể là một phần của reward chung).
Câu chuyện là trong closed-system, hàm reward là một hàm không đổi, được định nghĩa bên ngoài system (externally defined), thì hệ thống trước sau cũng sẽ hội tụ về một điểm cân bằng (stable) – mình nghĩ thế, hoặc Markov chain nghĩ thế. Ví dụ như hệ thống genetic algorithm. Còn trong open-system, hàm reward được định nghĩa dựa trên tác động của các agent’s actions lên nhau. Hệ thống này biến đổi (evolve) lung tung, không có điểm hội tụ, cũng không biết thế nào gọi là better system. Ví dụ như stock market, gain/lost của mỗi trader tùy thuộc vào việc mua/bán của các trader khác.
Rồi, mình lại nghĩ đến chuyện về mục đích sống… Mục đích công việc lương cao, mua được cái này cái kia, được cái này cái nọ. Trong cái closed-system như vậy, điểm cân bằng ở đâu hay khi đạt được objective rồi lại là sự trống rỗng (theo một cách nào đó, vì người ta vốn dễ chán với stability). Hay sẽ tốt hơn nên nếu mình đặt hàm “sự sống” của mình theo quan hệ với mọi người xung quanh…
Xong là hết weekend… Chả biết nghĩ gì tiếp, cũng như cái series con gà và quả trứng ngày xưa viết ra, như hâm :))
Post 1 bài không liên quan

Year-end

It is near to the end of the year 2010…

I know, I shouldn’t think about bad things or be too negative. Whatever happened, they’ve passed.

Sure, every year comes with good news. I know there are some this year, hidden in the shadow that I’m just too lazy to drag them out. Pss… they are coming out :))

And it is just pathetic for a subtraction to see if this year sucks or is awesome. So, just move on.

… New year comes with HOPE. You can’t kill hope and that’s a good thing. For friends who care to read this blog, enjoy your parties and might HOPE be with you, always 🙂

Cheers,