Cuối tuần với nhạc Pháp :)

Sáng bạn cùng nhà hỏi biết bài nhạc Pháp hay hay này tên gì không. Mới mở vài giây đầu, mình buột miệng “Magic Boulevard“, may mà nói đúng. Bài này đã lâu lắm không nghe lại, mà có lẽ lần nghe “cảm” nhất lại là qua cái radio phát lúc giờ ra chơi của trường L.H.Phong (kiểu “Quà tăng âm nhạc”). Giờ chơi ồn ào thế, nhưng vẫn tách được cái giai điệu “huyền hoặc” của bài này ra khỏi tiếng cười nói… Bài nì, nghe không hẳn là sẽ vui hay buồn, nhưng tạm gọi là “chìm đắm” – bị thu hút lạ . Không biết lời bài hát nghĩa thế nào, nhưng hi vọng cũng hay như giai điệu và không phải là lời hát buồn thảm (ai nói hộ tớ lời bài này về cái gì thì xin cảm ơn )

Nhân cái tình cờ được nghe lại Magic Boulevard, cuối tuần này lại tìm nghe lại folder nhạc Pháp. Bài Petite Marie thu hút bởi tiếng ghita hòa âm đầy và hát bè “trình độ cao” (hix, nhiều bài nhạc Pháp cũ hồi xưa có tiếng ghita rất hay…). Le papilon là một bài hát với lời rất trẻ con, hồn nhiên, “dễ thương nhí nhảnh” (lời dịch ở đây), trong phim cùng tên (cảnh quay đẹp và cốt truyện nhẹ nhàng, hay!). Le Penitencier có lẽ sẽ khá bất ngờ với những ai có nghe classic rock (hoặc country, cơ bản là nhóm The animals). Điệu valse lãn mạn & thanh lịch trong Les Valses De Vienne (những điệu valse thành Viên ?) – với câu hỏi lửng lơ “Now what becomes the waltz of Vienna?” . Và vài bài nhạc Pháp quen thuộc khác…



(phần lớn nhạc ở đây được giới thiệu bởi “cô” mphuongc15 )

Ai có hứng có thể nghe lại thêm Ne me quitte pas (hay đến độ ) ở entry này.

Enjoy…!

Saturday July 7, 2007

A playlist…


Song are placed in this list in some order…

Thank you if you’re going to listen to the whole list

  • Into The Dark
  • Is There Anybody Out There?
  • Alone
  • Are You Lonesome Tonight?
  • The Lonely Shepherd
  • Going Home

Hope it’s enjoyable


Tuesday June 26, 2007

Bây giờ và mai mốt

Hôm nay có hứng nghe lại em Nhật Huy hát Now and forever trong bữa ghita “Ngày xưa ơi” hồi học năm 3. Cũng may lần đó có em Huy hát quá hay và anh Long solo đoạn giữa nên cuối cùng vẫn thu được vỗ tay rào rào, he’he’

Đi ngủ đã. Chỉ kịp post bài “Bây giờ và mãi mãi” ở đây hen


(download link)

Hic, entry hiếm hoi mà mình không đụng chạm gì đến copyright, license …

——————–
9 May 2007

Post cái này tối qua thì sáng mới biết hôm nay là SN em Nhật Huy. Thôi dedicate post này mừng SN ca sĩ chính vậy . Nice coincidence, hehe !

Wednesday May 9, 2007

Radio…

I like listen to music from a radio .

The quality of the sound is somewhere between 16-64kbps, as compared to mp3 128kbps which we usually listen at. Not to mention those “high-end” listeners , we want “lossless” quality music ripped from the CDs made from gold 24k (hey, seriously real gold !!!). And with the Internet, someone can download even the whole discography of his favorite artist in just a few hours (and may never has time to listen to all of them , like me!). Ok, enough for an introduction – better stuffs are there, and still we (at least I) still love radio stations … And still remember those days when I always tried to be at home at 10pm every Sunday to listen to my favorite radio station (coded as NCKBH) , for years, until I came here…

To me, radio is not about the quality of the music, not about the songs that you can listen to – but the surprise and the feeling of discovering something new makes it worthwhile. You never know what they will play for you, and you never know that you will meet some “old friends” or find out some great songs from the program. It is not like you play your favorite songs from the CD when you know what is waiting for you… Sometimes the song can be nicer when listened from someone’s door than from your iPod, rite? “Every picture has a story”- and song does too. It can be a story of its origin or your own stories. Let the bell rings – and welcome to the past…

I got no favorite play-list in this week. Don’t know why, just don’t know what to listen to . So I try some Internet radio stations today and it’s just great .

I put here some radio stations (Beatles & oldies, country, jazz ‘n’ blues, rock and the mix) that I created some time ago (and tuned to my preference ). To see if my tastes suited to yours
—————————————–
03- May- 2007

I got this this morning
Dear Pandora listener,

Today we have some extremely disappointing news to share with you. Due to international licensing constraints, we are deeply, deeply sorry to say that we must begin proactively preventing access to Pandora’s streaming service for most countries outside of the U.S.

Consequently, on May 3rd, we will begin blocking access to Pandora to listeners from your country. We are very sad to have to do this, but there is no other alternative.


Arrg

Friday April 27, 2007

Nhảm tiếp

This topic comes from the song “Life is wonderful” from Jason Mraz that I just find out and like it during my revision for the exam. Its lyric is nice – pretty hilarious too . It starts with something like this

It takes a crane to build a crane
It takes two floors to make a story
It takes an egg to make a hen
It takes a hen to make an egg
There is no end to what I’m saying

Quite make sense rite ?

And something for you to ponder, but don’t think too hard . Just a lyric.

It takes a night to make it dawn
And it takes a day to you yawn brother
It takes some old to make you young
It takes some cold to know the sun
It takes the one to have the other

It takes no time to fall in love
But it takes you years to know what love is
It takes some tears to make you trust…
It takes some years to make it rust
It takes some dust to make it polished

And some more, but I won’t tell. You should listen to it yourself 😛

Anyway, Jason Mraz is quite characterized with his simple and optimistic lyrics (at least from his songs that I know). And many of his songs are not complex too. You can just take your guitar and start to sing , feel like you can be an artist too . But what I like most is the feeling of freedom in enjoying his songs – you can sing and play whatever come to your mind (which i call as “nói nhảm”). Still, make sure the sound does not make people run away .

By the way, this guy is not too old. So I’m not so an old man, can only stand for those oldies, rite?

Put some of his songs here for your enjoying (download link is here).

Wednesday April 18, 2007

Bản giao hưởng số 9


Thứ 2 tuần rồi là kỉ niệm 180 năm ngày mất của Beethoven (26/03/1827 – 26/03/2007) – không biết nên dùng từ gì tiếp theo để giới thiệu về ông – “nhà soạn nhạc giao hưởng lỗi lạc” thì vẫn thấy có gì không đủ… Bận quá, muốn viết linh tinh nhưng đành đợi đến cuối tuần (sau cái mid-term exam ). Không nhận là mình cảm thụ được classical music, nhưng không hiểu sao thấy “thấm” nhạc Beethoven hơn Mozart, Chopin (có thế nói các ông này nghe hay nhưng vẫn thấy có gì “chưa đã” ). Nếu gọi là thích thì mê piano sonata của Beethoven hơn, tại bản giao hưởng của ông thì… chỉ nghe được vài đọan à, nhưng ở đây xin được nói về Bản giao hưởng số 9, tên đầy đủ Symphony No. 9 in D minor, Op. 125 “Choral”. Hi~ hi~, nói thêm là tớ cũng khoái bản số 5 – bản giao hưởng “Định mệnh”, với đoạn mở đầu kinh điển “ten-ten-ten | tèn”

Tuần rồi, bận gớm, mấy buổi tối 11h30 rời lab, về nhà cũng gần 12h… Mệt thì cũng mệt, nhưng có khi thế là dịp để “cảm” Ode to Joy trên đoạn đường từ bus stop đi bộ về nhà. Chú thích: Ode to Joy là the 4th movement trong Bản giao hưởng số 9. Đường cũng vắng, xung quanh là “cây cảnh” (ở Sing thật chịu khó trồng cây), đèn đường vàng, và mấy tòa nhà chung cư. Yên tĩnh. Tớ đi bộ, mà tay thỉnh thoảng lại vung vẫy (kiểu nhạc trưởng í, dù ngốc xít về nhạc nhẽo), sướng… run người vì đoạn choral (người hát) ở movement này hoành tráng quá, như khúc khải hoàn ca và vỡ òa của cảm xúc bởi trước đó là sự lặng im tuyệt đối của dàn nhạc (nhạc thì ta gọi là nốt lặng, ở đoạn giữa của bài này).

Nếu ai đã xem “Immortal Beloved” – phim làm về mối tình của Beethoven, hẳn sẽ còn nhớ bản giao hưởng dùng ở cuối phim – Bản giao hưởng số 9 được lồng trong cảnh phim:

Cậu bé (Beethoven hồi nhỏ) nhìn trời đêm qua khung cửa sổ, chợt giật mình sợ hãi nghe tiếng bước chân của người bố trong cơn say rượu trở về. Sợ hãi những trận đòn trong cơn say của bố, cậu leo qua cửa sổ và bỏ chạy để lại phia sau những tiếng quát giận dữ… Cậu chạy, chạy mãi, băng qua rừng đến tận bờ sông (trong tiếng violon rượt đuổi của nhạc nền). Cái chạy trốn vì sợ hãi dần chuyển thành sự bùng phát trong hạnh phúc của tự do…(tiếp đó là đọan choral thần thánh mà tớ vừa nhắc đến)

Symphony 9 là bản giao hưởng cuối cùng của Beethoven để lại cho nhân loại, được sáng tác lúc ông đã hoàn toàn điếc. Trong buổi trình diễn của đầu tiên, người ta đã phải nhắc ông, lúc ấy đang đứng trên sân khấu, xoay lại để nhận những tràng pháo tay nồng nhiệt từ khán giả. Chẳng biết viết gì ở chỗ này, chứ phục ông dễ sợ… Hồi bé đọc truyện danh nhân, có nói về việc Beethoven sáng tác nhạc khi bị điếc, đã thấy ghê gớm, giờ nghe Symphony 9 xong, càng xúc động hơn !!! (giống ông Euler về sau bị mù nhưng vẫn làm Toán rất kinh). Một điểm thú vị khác của Symphony 9: đây là bản giao hưởng đầu tiên dùng giọng hát của người “như một nhạc cụ” – ngang hàng với violon, kèn trong giàn nhạc. Thử nghe kĩ sẽ thấy cao độ của giọng hát và tiếng violon, kèn ngang nhau trong Ode to Joy..

Trọn vẹn Symphony 9, tớ để ở link này (URL), mong mọi người ai có hứng thú download về nghe… Ít ra hãy nghe Ode to Joy, và đừng làm gì khác lúc nghe, hen!

Có nhiều thứ về tính phổ biến của Symphony 9 (nhất là 4th movement Ode to Joy), nhưng xin nói riêng trong nhạc rock qua 2 bài tớ biết đã “cover” giai điệu cơ bản của Ode to Joy: Liberty (Steve Vai) và A Last Illusion (trong Beethoven’s Last Night). Nói thêm về Beethoven’s Last Night – một album xuất sắc mà trong đó ta có thể tìm lại thấy nhiều giai điệu quen thuộc trong tác phẩm của Beethoven hòa lẫn trong không khí opera rock của Trans-Siberian Orchestra, cái nì tớ cũng nghe mê mẩn trong tuần qua, hix.

Xin được post ở đây (listen) để cả nhà tham khảo và thưởng thức, chắc hẳn nhiều người sẽ thấy quen thuộc thôi .

Enjoy !!!

Friday March 30, 2007

Tản mạn nước Nga….


Tuần này muốn viết một chút cảm nhận về nhạc Nga, nhận mấy hôm rồi lọ mọ tìm nghe lại 2 cái CD nhạc Nga, mà bận vù vù… Để lâu sợ mất hứng, viết vội rồi đi ngủ vậy .

Nước Nga “vĩ đại”, đến với tớ từ cái poster của điện Kremlin của ai cho hồi bé (lọai đổi màu khi nhìn từ hướng khác nhau, ngày ấy cứ gọi là magic ), vài con lật đật, đến quyển truyện dịch của Nga, giấy cứng, đẹp (quyển Người bà thì phải), và cuối cùng là nhạc Nga – ngoài Bắc ngày xưa nghe nhạc Nga nhiều, nên từ bé đã nghe ở nhà nói nhạc Nga hay lắm – Chiều Matxcơva, hay Kachiusa này nọ.

Mãi đến năm… 20+ tuổi , mới có được 2 cái CD nhạc Nga, chép từ đĩa của chú, còn lại chỉ nghe trên TV thôi. CD không trọn vẹn lắm, nhưng cũng đủ để “sướng” vì sở hữu được đĩa “hiếm” (cứ tưởng là thế vậy ) vì tìm hỏi mấy tiệm ở SG về nhạc Nga thì chắc tòan lắc đầu . Mà khỉ, về sau thì VN cho ra cả bộ 4 CD “Tình khúc Nga”, do người Việt mình hát, khỏi đi tìm mất công

Nhạc Nga ngày xưa (bây giờ “hiện đại hóa” thế nào thì không biết), nghe cứ dịu dàng, thuận khiết, và phản ánh cái “tính cách Nga” trong đó… Không dám tả kĩ, bởi nó là “khó tả”, chỉ biết nghe và nhớ cảnh trong những bộ phim Nga chiếu trên TV hồi đó, sẽ cảm thấy nó gần lại hẳn. Hòa âm của nhạc Nga, cũng khác khác với nhạc phổ thông VN, hay nhạc Tàu, nghe một hồi là thấy có chất Nga trong đó (như bài Chiều Matxcơva), có lẽ lấy từ dân ca… Nghe Kachiusa, lại tưởng tượng đến nhưng cô gái Nga, mặc váy và nhảy múa chẳng hạn .

Xin post tạm 4 bài nhạc Nga quen thuộc bằng tiếng Nga (thiếu mất “Đôi bờ” không có trong CD): Dưới bóng thùy dương, Chiều Matxcơva, Kéo thuyền trên sông Vonga (bối cảnh bài hát là đòan người đang phải kéo con thuyền mắc cạn, tiếng hát như tiếp thêm sức mạnh cho nhịp kéo, kiểu “Hò dzo^ ta nào” ), và Kachiusa.

Để minh họa cho cái gọi là “diu dàng tâm hồn Nga”, mọi người đọc thử lời dịch của bài Dưới cây thùy dương hen

Dưới cây thùy dương

Chiều dần buông màu tím, vẳng bên sông lời hát êm đềm.
Hòa với tiếng tàu đêm, chập chờn đi về xa phía chân trời.
Cất tiếng hát bước chân đi, cùng ngồi bên thùy dương mờ in bóng.
Nhìn bầu trời sao lấp lánh, hát với nhau lời hát tâm tình.

Nhìn mấy cánh hoa trắng rơi
lòng ngập ngừng, nghe trái tim bồi hồi.
Này cành thùy dương yêu mến,
biết chăng em vì cớ sao buồn?…

Nước Nga, ngày ấy, bây giờ…

Wednesday March 14, 2007

Dạ cổ hoài lang

Người sáng tác ra bài vọng cổ lúc đầu mang tên là “Dạ cổ hoài lang” này là ông Cao Văn Lầu, tục danh là “Sáu Lầu.” Ông Sáu Lầu là một thanh niên ở Bạc Liêu. Ông sanh năm 1890. Ông có vợ vào năm 20 tuổi. Nhưng vợ chồng ăn ở suốt 10 năm vẫn không có mụn con nào. Sợ dòng họ bị tuyệt tự, cha mẹ ông buộc ông phải bỏ vợ đe lấy vợ khác, hòng có con nối dői tông đường. Vì chữ hiếu, ông đành lòng phải làm tờ để vợ Nhưng lòng thương vợ tràn đấy, ông không còn thiết làm ăn gì hết. Ông đem gạo muối, vào ở trong một căn chòi, giữ vịt ở trong ruộng. Đêm đêm bốn bể gió lọng, tiếng ếch nhái thảm thương, khiến cho ông thêm quặn thắt vì tình nghĩa phu thê, vì chạ hiếu mà phải đứt gánh giữa đường. Ông nhớ lại những lời xót xa đứt ruột mà vợ ông nói lúc chia tay. Sẵng cây đờn, ông chút tâm sự vào đường tơ, phím nhạc. Ông Sáu Lầu lấy lời tâm sự của vợ, phổ thành bài “Dạ Cổ Hoài Lang.
(trích từ http://www.geocities.com/hanllian/)

Đêm khuya tĩnh mịch, nghe tiếng trống canh, nhớ người ra trận…

Từ là từ phu tướng,
Bảo kiếm sắc phong lên đàng.
Vào ra luống trông tin chàng.
Năm canh mơ màng.
Em luống trông tin chàng,
Ôi gan vàng quặn đau…í a…!

Thích cách hát có phần tự sự của nghệ sĩ Ngọc Giàu trong bản này, nhưng lại không thích phần nhạc cho lắm. Nghe thêm bản cho Ngọc Huyền hát, sân khấu hoành tráng hơn

Đường dù xa ong bướm,
Xin đó đừng phụ nghĩa tào khang.
Đêm luống trông tin ba.n,
Ngày mői mòn như đá Vọng Phu.
Vọng phu vọng luống trông tin chàng.
Sao nỡ phụ phàng…

Chàng là chàng có hay?
Đêm thiếp nằm luống những sầu Tây.
Bao thưở đó đây sum vầy,
Duyên sắc cầm lạc phai…í a….!

Là nguyện cho chàng
Hai chữ an bình an.
Trở lại gia đàng,
Cho én nhàn hiệp đôi… í…a…!”


Saturday March 3, 2007

Rose of my heart


Nhan dip tuan roi doc tren blog cua dong chi’ tuannie ve Johnny Cash, nha^.n ra vai thu thu’ vi. ve ong nay` (1) Lu’c nao cung bat dau concert bang cau chao` “Hello, I’m Johnny Cash.”. (2) Luon mac do den, sa^~m mau` – nen duoc goi la The Man in Black. Bat dau biet den Johnny Cash qua bo fim “Walk the line”, recommend cho nhung ai thich nhac country va muon ti`m hieu ve ong nay` day . Khong biet cam nhan the nao ma cang nghe cang khoai ong nay`, du co the nguoi khac nghe se bao nhac nay` “buon ngu va… cha’n”, vi qua that nhac cua Cash rat don gian, xuc tich (nhie^`u ba`i quanh quan o vai ba ho*.p a^m a`) va co le de hieu o ca? lo*`i ha’t.

Cam nhan ca’ nha^n: “listening to Cash’s songs is like reading a diary of a man, a respectable man” . Xin duoc post bai` Rose of my heart – bai` to*’ xem la hay nhat trong Album “American V: A Hundred Highways” (2006), du cac bai khac cung deu xuat sac ca .

We’re the best partners this world’s ever seen,
Together as close as can be.
Sometimes it’s hard to find time in between,
To tell you what you are to me.

You are the rose of my heart,
You are the love of my life.
A flower not fading nor falling apart,
If you’re tired, rest your head on my arm.
Rose of my heart.

When sorrow holds you in her arms of clay,
It’s rain drops that fall from your eyes.
Your smile’s like the sun come to earth for a day,
You brighten my blackest of skies.

You are the rose of my heart,
You are the love of my life.
A flower not fading nor falling apart,
If you’re cold, let my love make you warm.

Rose of my heart.
So hard times or easy times, what do I care,
There’s nothing I’d change if I could.
The tears and the laughter are things that we share,

Your hand in mine makes all times good.
….

Tuan sau co Valentine day . Chuc ca nha mot V-day dzui dze va hanh phuc…

Saturday February 10, 2007


Tìm đến chút “thanh bình” trong một tối ngày cuối tuần với Kitaro và Silk road, một bài instrumental hay đến lạ . Hồi cấp 3, thử tập tễnh nghe Kitaro từ một đĩa CD mua lại từ đứa bạn (chắc nó không nghe hợp ông này), mê cực 3 bài đầu trong CD: “Mandala”, “Dance of Sarasvati” và bài thứ 3 ghi là “Main Title – The Soong Sisters”, đến độ dùng bài này để nghe “thư giãn” trước giờ đi thi tốt nghiệp, hehe… Chất mơ ảo trong bài số 3, tiếng chuông chùa vọng từ đọan đầu khiến lòng nhẹ lạ… (dù sau đó là nhạc cũng hoành tráng lắm).

Cơ bản là thế, nhưng ở đây xin chủ yếu là nói về Silk road, bài thứ 5 trong đĩa nhạc này và được đánh lại trong buổi diễn live ở USA, album “An Enchanted Evening”. Dù sao trong 4 albums của Kitaro mà tớ nghe thì thích cái Enchanted… này nhất, dù trên mạng nó chỉ được rate 3.5/5 . Xem VCD của buổi này mới thấy ông Kitaro này giỏi dễ sợ, đánh cả organ, guitar, trống và kèn (bài Heaven & Earth), thế mà nghe đâu ông ấy không biết ghi nhạc theo kiểu “chính qui 5 dòng kẻ”. Không đủ sức để viết thêm về ông này, nhưng có người nghe nhạc Kitaro = buồn ngủ, có người xem đó là thứ nhạc thiền với chất Á đông rõ rệt, hoặc gọi đó thứ music of mind bởi khi nghe và nhắm mắt để đi theo nhưng hình ảnh vẽ ra trong đầu sẽ thấy chút gì thú vị (như bài Dance of Sarasvati và cuộc sống trên sa mạc chẳng han , hoặc tiếng suối, gió…). VN ta thì chắc ít nhiều đều đã nghe nhạc của ông này, vì bài Matsuri thì hay được dùng trong các buổi biểu diễn thời trang, hoặc Heaven and Earth thì có đến mấy fim trên VTV3 dùng .

Còn bài Silk road mà tớ post ở đây, trong Enchanted Evening, thì có người bạn nghe xong bảo nó là về tình yêu , có cả êm đềm, day dứt (chẹp, đọan đầu và nhất là tiếng violon, nghe rất phê), và cả mơ mộng, cao trào… Mà cũng có thể nó chỉ là dòng suy tưởng nào đấy về quá khứ (ý là không nhất thiết phải là tình iu ). Nhưng cơ bản là lần nào có dịp tập trung nghe bài này, đều thấy hay và xúc động cả

Xin post thêm bản trong đĩa kia, đánh hơi nhanh và nhạc cụ cũng khác… Nghe có thể sẽ hợp với chất của “Con đường tơ lụa” hơn, nhỉ?

Tớ có để vài bài của Kitaro ở chỗ này, để nếu ai có thêm hứng thú với Kitaro vào nghe thử…

Đi ngủ đã vậy…

Sunday January 21, 2007